Tâm Bình Nghĩa Nhân trọn
Mặc ai mặn lạt phấn vôi,
Riêng ta, ta vẫn như hồi năm xưa.
Mặc ai thêu dệt thiếu thừa,
Riêng ta, ta vẫn như bình nước trong.
Mặc ai lòng dạ bưởi bòng,
Riêng ta, ta vẫn hậu nồng với ai.
Đừng lòng nay đổi, mai rời,
Mà quên Nhân - nghĩa để lời oán ân.
Mặc ai phai lạt nghĩa nhân,
Riêng ta vẫn giữ thủy chung không rời.
Gần đạo Bồ-đề Bình chăn Heo,
Phạt người ỷ sức trèo cao.
Tháng năm săn sóc nuôi Heo lớn,
Heo thưởng cho người Đức tài trau.
Bên cội Bồ-đề có nuôi Heo,
Bớ hỡi! Bắc Nam vững lái lèo.
Biển lặng Đông-Tây chờ Heo lớn!
Heo về có thưởng giải cheo leo!
Bên cội Bồ-đề có bán Heo
Bán Heo không phải Vị Tăng nghèo.
Heo bán độ người khỏi cheo leo!
Ai khách Nghĩa -nhân ghé mua nào?
"Cây cao trái chín chưa chắc đậu,
Phải lựa nhiều lần bỏ trái sâu.
Qua cơn sóng gió âu sầu,
Thảm thương dưới gốc mấy mầu trái non!"
(Cây Bút Thần/Hòa thượng Thích Giác Sở)
Post a Comment