Cây bút thần
Cây Bút Thần là một tác phẩm thuộc loại"sấm giảng" được Hoà thượng Thích Giác Sở viết (trước năm Mậu Thân 1968) đã chứng tỏ khả năng đặc biệt của ngài khi tiên đoán về tương lai Việt Nam với những nổi trôi của vận nước, qua ngòi bút huyền thoại của ngài....
Sấm ghi rằng:
Bút thần tả chút cơ huyền,
Giúp người Tâm đạo sớm tròn chữ tu.
Nam nữ già trẻ công phu,
Cải ác tòng thiện dại ngu cũng thành.
Sài thành ơi!
Có phong ba,
Mưa đá lớn,
Vô vi đạo,
Huyền diệu mà,
Cứu người ta,
Qua nạn khổ,
Thời kỳ này,
Vận sắc đỏ,
Tiếng vang lừng,
Thi thố tài,
Đời tiêu ma,
Hao tốn của,
Vô số kẻ,
Đạo nghĩa tà,
Sáng mai tới,
Nhật chiếu ra,
Mừng sáng soi,
Chiếu nhà nhà,
Qua đêm tối,
Hết vận khổ,
Thời gian qua,
Con chó tơ, (năm 1970, năm Tuất cũng là năm mà nạn "cáp Duồn" (chặt đầu người Việt được phát động ở Campuchia)
Bán ngoài chợ,
Vợ bảo chồng,
Hai vạn đồng,
Mua không được,
Gấu, Cọp, Beo!
Tranh đua hùng,
Dê hết vía,
Khỉ hết hồn, (năm 1968)
Lo chạy trốn,
Đầu Xuân Mới, (Tết Mậu Thân năm 1968)
Xóm làng cháy,
Lầu đài tan?
Cảnh lầm than,
Người chết chóc,
Màn tan tóc,
Chưa hết đâu!
Dân lo âu,
Sầu chưa vợi
Tới cặp Rắn,
Tìm chỗ ẩn,
Trốn không rồi,
Khỉ than ôi!
Vì nghiệp quả,
Người ăn năn,
Xin xả đọa.
Gấp tu hiền,
Phật chứng liền,
Kẻ nghênh ngang,
Mắc tai nạn,
Chớ kêu than,
Con Khỉ độc! (năm 1968, Tết Mậu Thân)
Nhiều tang tóc,
Khắp nơi nơi,
Dân làng ơi!
Bao tử nóng,
Kêu gọi Gà,
Gáy thức tỉnh,
Tìm đường về,
Xin đừng mê,
Xuân Gà ghê!
Cảnh thảm thê, (năm 1970) Xem tài liệu ghi lại những năm người Việt sống ở Campuchia bị "cáp Duồn" xem ở phần số #8
Tai họa lớn,
Tới liền liền,
Trách Tây phiên, ( người Campuchia, nạn "cáp Duồn" người Việt Nam ở Campuchia)
Tài gây họa,
Có người lạ,
Báo tin cho,
Chó bị điên! (năm 1970 là năm Tuất, mỗi ngày hàng trăm người Việt sống ở Campuchia bị "chặt đầu" thả trôi trên sông Mekong và hồ Tonle Sap )
Tiền gạo hết,
Dân chớ phiền,
Tìm thuốc trị,
Vườn cây thị!
Nhà bỏ hoang;
Người chết đói,
Đầy xóm làng,
Dân Nam bang, (Việt kiều sống ở Campuchia)
Tai nạn có,
Bởi người quê,
Kẻ ỷ thị,
Chẳng suy nghĩ,
Chê Phật Trời.
Lo ăn chơi,
Cho phỉ chí,
Giờ suy nghĩ,
Đã muộn rồi,
Heo ăn chơi!
Kẻ thức thời,
Gánh việc đời.
Theo ngôi thứ,
Lời tình tự,
Nói ngược xuôi,
Dân ta ơi!
Muốn an vui,
Giữ đạo đức,
Xa họ tiếc,
Dứt của tiền,
Giải thoát luôn,
Lên Tiên ở,
Gần Phật Tổ,
Chuột đào lỗ!
Ai thi đỗ,
Ca hát chơi,
Dân Quân Minh,
Trâu thong thả!
Gần thượng cổ,
Vui niết bàn,,
Muôn ngàn đời,
Khỏi phong ba,
Ta bà cực!
Đừng tham dục,
Thì hết mê,
Đắc trí huệ,
Hỡi anh chị!
Thức dậy về,
Chư Phật đợi,
Bậc linh căn,
Người cõi dục,
Tánh siêng năng,
Trao dồi Đạo,
Đức hạnh cao,
Cứu đồng bào,
Cho họ vào,
Thuyền lục độ,
Qua biển khổ,
Đến với Phật,
Cõi chơn phước,
Sống bất diệt,
Hưởng hạnh phúc,
Muôn ngàn đời,
Nơi cứu cánh,
Là hết khổ...
Bài toán đố,
Nói chuyện chi?
Ai mà hiểu đặng,
Tên ghi sổ vàng!
Lời nói thẳng,
Ý nghĩa đen,
Đừng bàn trắng,
Khuyên cố gắng,
Sửa tâm thôi.
Ai biết rồi,
Lo tự độ.
Gương Phật tổ.
Tu hành theo;
Vượt qua đèo,
Thoát cheo leo!
Đến đèo heo,
Cảnh vắng teo,
Người thưa thớt,
Nhắc đoạn này,
Lòng bi ai,
Rất thương xót,
Xin dừng bút,
Chúc bá gia,
Nhờ ơn Phật.
Tiếp dẫn cho,
Tới An lạc,
Đời Thánh Đức.
(Hoà thượng Thích Giác Sở)
Post a Comment